Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. Càng ngày anh càng cảm thấy - Jones này, quả thật cậu không chỉ là một người anh, một người bạn mà còn là một người thầy của tớ nữa.
Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà. Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư.
- Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy. - Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ.
Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi. - Nghe này Josh, khi giao cho cậu dự án đó, tôi đã không giới hạn thẩm quyền giải quyết công việc cho cậu. Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ.
Và điều làm tôi ngạc nhiên nhất chính là phản ứng của rất nhiều học viên sau khi được học những bước đơn giản trong nghệ thuật ủy quyền. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Vì cậu đã ghi chú lại mọi thứ, nên khi cần cậu có thể tham khảo rất nhanh.
Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo.
Hai tuần sau đó, James gặp một chuyện xảy đến với Jessica. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết.
Hai tuần sau đó, James gặp một chuyện xảy đến với Jessica. Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng.
- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.
Chỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ.