Ta còn có thể cứu sống vợ ta.Định ngoáy mũi phát để kết thúc truyện.Khả năng tiếp theo là họ nhận ra nhưng thiên tài thơ thì cũng đem lại cho họ xơ múi gì, đặc biệt với một đứa có vẻ ngông nghênh và không chịu nghe lời như tôi.Dù sao cũng có lẽ là một phần của truyền thống.Chả muốn viết tí nào.Khi thường thường, họ vẫn nhầm lẫn giữa lúc bạn thật và lúc bạn đùa.Tôi chẳng biết nghĩ đến ai…Những viên gỗ ấm áp cọ vào đám râu như những giọt nước mắt.Tôi khóc vì không biết những hạn chế ấy có giải quyết được không.Và phần thưởng sẽ trị giá hơn cả giải Nobel.
