Bác gái: Hôm nay hai giờ chiều bác mới ăn cơm. Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn. Trước mỗi đợt đội ta tấn công thì rộ lên như phong trào.
Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông. Ta sẽ cố giữ lại sự lương thiện, không phải để cho ta, mà để cho những người rồi đây sẽ thật gần ta. Ôi! Những tiếng còi xe.
Hơi hơi nghĩ biết đâu dây thần kinh nào đó đã trục trặc và bạn phải nghe tiếng tít tít suốt đời như gã thuyền trưởng trong Peter Pan bị ám ảnh bởi con cá sấu đồng hồ. Ta ghét phải gây phiền nhiễu đến những ai lúc nào cũng lo bị làm phiền. Kẻ biết dung hòa là kẻ được chọn lọc sau đào thải nghiệt ngã của tự nhiên và xã hội.
Các anh chị đi thi đại học bác cũng đi xem bói, vừa rồi, lại nhờ cháu đèo cô đi mua hàng mã về đốt giải tà cho chị… Người lớn thật buồn cười khi dạy con phải có hiếu, nhìn xem người ta khổ thế kia mà vẫn hiếu học. Miệng họ mặc kín mít áo quần.
Tiếng còi xe ngoài đường vẫn ngân đều. Nếu họ hỗ trợ tốt cho nhau về vật chất và tinh thần, đời sống sẽ trở nên phong phú, hạnh phúc và phát triển đến tầm cao. Thế hệ chúng tôi, cũng đang thế, dù gặp nhau hàng ngày.
Chẳng nhẽ mình đấm cho đồng chí ấy một phát. Và có thể kiếm ra tiền từ công việc ấy. Điều này rất dễ hiểu và càng dễ hiểu hơn khi đây đang là thời đại của sức mạnh trí tuệ.
Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm. Cậu em hướng dẫn tận tình. Hiểu không? Nếu tôi không giữ trái tim thì hoàn toàn tôi có thể là Hítle, Pônpốt mất rồi.
Mà mai sau, con cái họ sẽ lặp lại và phát triển thêm. Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ. Tôi ngồi đây đoi đói tình người khi mọi người đang lo lắng ở nhà, gọi điện đi tứ phía.
Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi. Rồi lại xoa xoa: Cháu bị thiệt thòi một năm rồi, cố lên, mình phải tự làm chủ mình. Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân.
Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà. Còn chúng có ý nghĩa thì đã đến thời điểm được phổ biến. Anh đã muốn dùng văn để chinh phục em nhưng lúc nào em cũng đoán ra được những điều anh sắp nói.