Trước kia tôi hay ngồi thẳng tắp trên ghế, hết sức chú trọng thảo luận về các đề mục của những cuốn phim thời sự. Ông tàn tật 23 năm vì chứng sưng khớp xương. Ông nghĩ tới những tư tưởng tích cực, can đảm và không chịu để thất bại đè bẹp ông.
Chẳng hạn như trường hợp học sinh của tôi, ông J. Và người bệnh đứng dậy và trở về nhà". Chính ông đã phải công nhận rằng chẳng làm nên công chuyện gì nếu đã không học mười sáu giờ một ngày để bù lấp sự thấp kém của mình.
Lúc sinh thời ông có biệt tài phô diễn những ý cũ mèm và đập nó vào trí não người ta. Nếu bạn muốn hết lo thì bắt chước William Osler: "Ngày nào sống ngày nấy, cách biệt hẳn với ngày trước và ngày sau. Thế mà chỉ do một chuyện đã qua, ông đã làm phí gần hết một năm vì những oán giận mỉa mai.
Nhưng ông không điên. Trong bảy năm đầu, tôi không nhận được bức thư nào của má hết. Kinh nghiệm, hoàn cảnh, di truyền đã tạo ra sao thì ta phải vậy.
Mấy năm trước người ta bảo tôi trả lời câu hỏi này trên đài phát thanh: "Bài học quan trọng nhất bạn đã học được là bài học nào?". Nghe đoạn, tôi nhận thấy đã lầm lẫn một cách thê thảm khi một mình tranh đấu ghê gớm với đời mà chẳng biết cậy ơn thiêng liêng của Chúa. Đêm ấy tôi đi trên đường ở Miami tới một nhà thờ đương làm lễ.
Kenley, Peary đã phải bỏ dỡ công việc thám hiểm ấy rồi. Nhưng ông ta đã lầm. Vì như vậy, việc làm sẽ dễ dàng và được rành mạch hơn.
Năm 1936, diễn thuyết ở trường Đại học đó về Danh và chất của thơ, ông nói rằng câu sau này của Giê Su chứa một thực sự lớn nhất và một phát minh sâu xa nhất về tinh thần từ trước tới nay. Nếu phải làm lại cuộc đời, ngài có muốn làm nghề kiến trúc sư nữa không? Nhưng tôi không biện vào bảng thống kê một số bảo đảm đáng giá 750.
Lúc ấy bà đã bị bệnh đau tim hơn một năm rồi. Tôi đã kinh nghiệm, nên biết rõ những cuộc phỏng vấn đó sẽ có ảnh hưởng sâu xa tới tương lai bạn. Nếu tôi đã không suy nghĩ kỹ rồi mới quyết định thì có lẽ tôi đã cuồng loạn vì lo sợ cả buổi chiều chúa nhật, mất ngủ đêm đó, và sáng thứ hai, xuống hãng, mặt mũi bơ phờ, hoảng sợ.
Một hôm, trong những trường hợp bi đát nhất, cô nhận thấy cô có thể diệt được ưu tư. Quy tắc 6: Bảo hiểm về bệnh tật, hoả hoạn và tai nạn bất thường khác Tôi ráng học, chẳng bao lâu đứng đầu lớp mà không bạn nào ganh tị hết, vì tôi đã tìm hết cách giúp họ rồi.
Bây giờ trễ giờ quá rồi và ta chỉ còn có thể quên phứt nó đi và bắt đầu làm việc khác". Tôi đã thấu cái cảnh vào hàng cơm chỉ gọi món ăm rẻ tiền nhất và đêm ngủ thì gấp quần lại, để xuống dưới nệm, nằm đè lên cho nó có nếp, vì không tiến mướn ủi!. Có vài kẻ ở Athènes ghen ghét hiền triết Socrate, vu oan cho ông và ông bị xử tử.